Buổi sáng ngày 5 tháng 1 năm 1996, chàng trai Tống Học Văn 19 tuổi đến công ty công nghiệp hóa chất ở tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc làm việc như thường lệ. Sau khi kiểm tra một số máy móc để xem có vấn đề bất thường nào không, anh đến một khu vực khác để tiếp tục xem xét thì phát hiện một vật thể sáng bóng đang nằm trên đường. Tò mò, chàng trai này tiến lại xem thì thấy vật này giống như một cái móc chìa khóa bằng kim loại.
Cho rằng ai đó đã đánh rơi “chiếc móc khóa”, anh Tống nhặt vật này lên rồi đi hỏi những người xung quanh nhưng vẫn không tìm thấy chủ nhân của nó. Vì vậy, anh đành nhét nó vào túi áo để tiếp tục công việc mà không ngờ được rằng hành động vô thức này sẽ phá hủy cuộc đời mình mãi mãi.
Cơ thể thay đổi bất thường
Chỉ sau khoảng 10 phút khi nhặt được “chiếc móc khóa”, Tống Học Văn cảm thấy cơ thể của mình rất khó chịu, đầu của anh đau nhức và choáng váng, sau đó là những cơn buồn nôn kéo dài. Đến giữa trưa, Tống Học Văn trở về ký túc xá với gương mặt trắng bệch, cơ thể như bị vắt cạn sức lực.
Phát hiện ra sự bất thường của đồng nghiệp, những công nhân khác khuyên anh Tống nên đến bệnh viện kiểm tra. Tuy nhiên, thanh niên này cho rằng mình chỉ ăn nhầm phải thứ gì đó, cho rằng bản thân vẫn ổn nên từ chối việc đi khám bệnh. Mãi đến 5 giờ chiều hôm đó, đội trưởng của Tống Học Văn khi nghe tin tức về nhân viên của mình liền cảm thấy có gì đó không ổn nên đã lập tức đến hỏi thăm.
Lúc này, Tống Học Văn mới kể cho người này nghe về chuyện nhặt được “chiếc móc khóa” lúc sáng. Nghe đến đây, vị đội trưởng này bỗng giật mình, khuôn mặt biến sắc. Ngay sau đó, anh vội yêu cầu một đội chuyên trách khẩn trương xử lý nguồn phóng xạ trên người Tống Học Văn và đưa công nhân trẻ này đến bệnh viện gần đó để kiểm tra. Không những thế, hàng ngàn công nhân tại khu công nghiệp trên cũng phải lập tức sơ tán.
Hiểm họa ngay trước mắt
Sau đó, Tống Học Văn mới biết rằng thứ mà anh nhặt được vào buổi sáng hôm đó không phải là "chiếc móc khóa" mà là một nguồn phóng xạ thường được sử dụng trong các nhà máy hóa chất, gọi là iridium-192. Nguồn phóng xạ này có bức xạ hạt nhân rất mạnh và có thể gây ra thiệt hại lớn cho cơ thể con người.
Hóa ra, đơn vị công ty mà anh thanh niên này làm việc đã sử dụng nguồn phóng xạ cho các hoạt động nghiên cứu. Do đơn vị vận hành vi phạm quy trình nên nguồn phóng xạ bị rơi ra khỏi thùng chứa và thất lạc tại khu vực khu công nghiệp. Khi lãnh đạo công ty đi theo Tống Học Văn đến bệnh viện, họ đã kể lại chuyện đã xảy ra với bác sĩ, khiến đội ngũ y tế ở đây vô cùng bối rối.